Đại ý: Trên hành trình lên Giê-ru-sa-lem để chịu chết, Chúa Giê-xu dừng lại để lắng nghe tiếng kêu cầu của một người mù nghèo khổ – Ba-ti-mê. Trong khi đám đông chỉ gọi Ngài là “Giê-xu, người Na-xa-rét”, thì Ba-ti-mê, qua sự bày tỏ của Đức Chúa Trời, đã nhận biết Ngài là Đấng Mêsi. Dù bị cản trở, ông vẫn kêu lớn, đặt thy vọng nơi lòng thương xót của Chúa. Đây là hình ảnh một con người khiêm nhường, nhận biết ân điển, và đáp ứng bằng đức tin thật.
Áp dụng:
- Nhận biết mình thật sự cần ân điển Chúa. Giống như Ba-ti-mê không dám xin sự chữa lành mà chỉ xin sự thương xót, chúng ta cũng cần đến với Chúa với tấm lòng khiêm nhu, không dựa vào công trạng hay thành tích.
- Giữ vững đức tin khi Chúa im lặng và người khác ngăn trở. Khi Chúa không trả lời ngay, và khi những người xung quanh xem thường đức tin tôi, chúng ta cần kiên trì như Ba-ti-mê — “kêu lớn hơn nữa” — vì Chúa là hy vọng duy nhất của chúng ta.
- Chân lý thuộc linh đến từ sự bày tỏ của Chúa, không phải từ hiểu biết tự nhiên. Ba-ti-mê dù mù lòa, lại thấy rõ Chúa là Đấng Mê-si-a. Chúng ta cần xin Chúa mở mắt tâm linh, để nhận biết Ngài cách cá nhân và đúng đắn, không chỉ nghe theo đám đông.
Kết luận: Chúa Giê-xu kêu gọi chúng ta có đức tin khiêm nhường và kiên trì, dám đặt trọn niềm tin vào lòng thương xót và quyền năng của Ngài giữa những thử thách đời sống.